SÀI GÒN CỦA TA ƠI !

 Hamburg, Germany 0721 

SÀI GÒN CỦA TA ƠI ! 

Tai Huynh Huu

 

Hồng vơi cánh trải phủ vườn xuân 

Ngập lối xanh rờn ngọn cỏ ngân 

Nắng ấm vờn sương trên chiếc lá 

Chim kêu ríu rít hạ bâng khuâng

Trông về đất mẹ nặng nghìn cân 

Phố cũ đường xưa vắng bóng dần 

Thấp thoáng nhìn ai qua cửa sổ 

Sài Gòn covid thắm màu nâu !    

Chương Dương đến Hàm Tử u sầu 

Bến đổ thuyền neo chợ ở đâu 

Nguyễn Huệ chiều tà đêm lạnh lẽo 

Sài Gòn tấp nập lãng tình ngâu 

Đèn lên Bùi Viện ngắm đêm thâu 

Lãng tử vui chơi phố ngoại cầu 

Kín cổng tường treo du lịch vắng 

Sai Gòn “ Chợt nắng...” hãy nhiệm mầu 

Còn đâu quán trước ngõ ven đường 

Vị đắng cà phê tỏa ngát hương

Tiếng gõ đêm trường xe hủ tiếu 

Sài Gòn ơi, nỗi nhớ vấn vương 

Đau thương, nhớ đất gánh tang bồng 

Phẩn nộ cô na Vũ Hán ngông 

Trả lại cho ta bao kỷ niệm 

Sài Gòn tỏa sáng Ngọc Viễn Đông !  

P/S : Chùm Thơ : TẢN MẠN  

Hình : Sưu tầm 


NỖI LÒNG THÁNG BẢY

 Hamburg, Germany 0721 

NỖI LÒNG THÁNG BẢY 

(Viết cho Người PNVN ) 


Tháng bảy mùa hoa cúc nở 

Em còn nhớ dáng Anh chờ 

Trao em nguệch ngoạc vần thơ  

Hẹn ước lời yêu nức nở 

Tháng bảy về, trong bỡ ngỡ  

Chia tay một sáng tinh mơ 

Cái hôn vội vã thẫn thờ 

Để lại với bao điều nhớ... 

Tháng bảy về, em vẫn đợi 

Đêm đêm gối đẩm lệ rơi 

Đếm từng sao sáng bầu trời 

Anh ở đâu...xa vời vợi 

Tháng bảy về, hoa đua nở 

Tình Anh với Đất sáng ngời 

Mang dòng Nước mát muôn nơi 

Tỏa khắp lòng em...rực rỡ 

Tháng bảy về, về trước ngõ 

Nén hương hồng sáng tinh mơ 

Đóa hoa cúc với vần thơ  

Lặng lẽ hôn...Người em đợi ! 

P/S : Chùm Thơ : TẢN MẠN  

Hình : Sưu tầm 


TRONG NGẦN MÊNH MÔNG

 TRONG NGẦN MÊNH MÔNG 


DÂNG đời, Em chẳng ngủ yên

EM tìm nơi vắng bên thềm tựa lưng

MỘT canh chưa trọn....Vui mừng,

CÁNH tay dang rộng, ôm từng bệnh nhân. 

HOA tình nặng trỉu nghìn cân 

HỒNG môi nụ thắm nghĩa nhân Em làm.  

CHO người vì nước tận tâm 

TÌNH riêng gác lại, duyên tầm mai sau 

THÊM ma Vũ Hán diệt mau 

THẮM tình non nước, hết màu Cô Na  

 MÃI mê quên dáng ngọc ngà  

NỒNG tình đất mẹ, Em đà xả thân 

TRONG tâm chỉ có bệnh nhân 

TIM hòa nhịp đập trong ngần mênh mông

 DÂNG EM MỘT CÁNH HOA HỒNG

CHO TÌNH THÊM THẮM MÃI NỒNG TRONG TIM  

Hamburg, 0820 

Thơ : Tai Huynh Huu 

Diễn Ngâm : NS Hồng Hồng 


BÔNG HỒNG DÂNG ANH !

BÔNG HỒNG DÂNG ANH 


Bông hồng đỏ thắm hương xuân
Dâng Anh! Để lại bâng khuâng trong lòng
Bên này giá rét tiết đông
Nhớ về nơi ấy, nén lòng từng canh

Hương hồn lịch sử mong mạnh
Tháng hai một tháng chòng chành xót xa
Anh đi trong khói chiều tà
Ngậm ngùi để lại câu ca nghẹn tình

Bao năm vạn vật hồi sinh
Máu anh vẫn đỏ đợm tình quê hương
Người đi kẻ ở bốn phương
Chậu hồng nứt nụ con đường đầy hoa

Dù cho cách nghĩ có xa
Nơi này, đất mẹ mãi là của Anh
Yên lòng an nghỉ tự thanh
Tình anh bất tử ghi danh muôn đời

Hamburg, 02/19
Thơ : Tai Huynh Huu 
Diễn Ngâm : NS Hồng Hồng



EM BIẾT HAY KHÔNG ?

EM BIẾT HAY KHÔNG ?  Sắp hết rồi cái lạnh của tháng tư  Em yêu ơi! Cứ dại khờ vậy nhé  Anh muốn mãi được gần bên gọi khẽ  Yêu em nhiều... cô...